BẢN HÙNG CA CHƯA ĐẶT TÊN

112 lượt xem

Nhân tuần lễ Phật đản (08-15/4/2023)

Thành kính tri ân vô lượng công đức của Đức Phật tổ Như Lai

Thành kính tri ân vô lượng công đức của các bậc Thánh hiền đã bảo tồn và truyền dạy giáo Pháp của Đức Phật cho đến muôn đời sau.

Thành kính tri ân vô lượng công đức của thầy Lý Tứ - người bảo tồn Chánh pháp và sáng lập ngôi trường học tập Phật pháp mang tên Lý Gia.

Thành kính tri ân công đức của các huynh đệ, tỷ muội Lý Gia – những người đi trước đã soi đường, dẫn lối để cho ngôi nhà của chúng ta ngày càng thêm đông vui và tràn ngập tiếng cười.

BẢN HÙNG CA CHƯA ĐẶT TÊN

Lý Minh Tuân (1349)

Nhân tuần lễ Phật đản (08-15/4/2023)

Thành kính tri ân vô lượng công đức của Đức Phật tổ Như Lai

Thành kính tri ân vô lượng công đức của các bậc Thánh hiền đã bảo tồn và truyền dạy giáo Pháp của Đức Phật cho đến muôn đời sau.

Thành kính tri ân vô lượng công đức của thầy Lý Tứ - người bảo tồn Chánh pháp và sáng lập ngôi trường học tập Phật pháp mang tên Lý Gia.

Thành kính tri ân công đức của các huynh đệ, tỷ muội Lý Gia – những người đi trước đã soi đường, dẫn lối để cho ngôi nhà của chúng ta ngày càng thêm đông vui và tràn ngập tiếng cười.

.......................

Buổi bình minh chốn nhân gian ai nào có BIẾT

Mấy triệu triệu năm hay bao tháng, bao mùa?

Cũng chỉ ĐOÁN, chỉ luận suy, giả thuyết…

Bằng những phép thế gian biến hoại, VÔ THƯỜNG.

Cái ban sơ thuở hồng hoang cũng chỉ ĐOÁN vậy thôi

Ai nào biết thời ăn lông, ở lỗ, bắt săn, hái lượm…?

Ngây ngô ngắm mặt trời TƯỞNG một hòn lửa đỏ

Cứ trôi dần…SỢ biến mất trước chiều hôm…

Chẳng biết có Thượng đế giúp không mà con người cứ KHÔN lên mãi

Tìm ra lửa, THOÁT tối tăm đêm trường hang động

Sáng tạo ra chữ viết, con người như có cánh BAY lên

Rồi tất cả những phát minh, khai phá… con người NGỠ thiên thần bất khuất trước gió, mây…

Cứ như thế con người vươn cao mãi

THAM VỌNG bỗng dâng lên, TÔI, NGÃ mãi sâu, dày

Đã bao kẻ vung gươm chinh phạt thế gian, muốn thu về một mối

Bằng những vết ngựa hoang tan nát khói mây chiều...

Cứ như thế chất chồng lên…chồng chất…

Ân oán, biệt li, đau thương, tan tác...

Và chẳng biết tự khi nào... chẳng biết...

NỖI KHỔ bám thân này điệp điệp tiếng kêu than!

***

Cũng rất xưa…có một ngày, chốn nhân gian bỗng nhạt nhòa tinh tú

Người (1) đã đến - Thái tử Tất Đạt Đa - đấng cứu nhân độ thế

Tiên A - Tư - Đà tới chiêm bái, ngắm nhìn Người với 32 tướng tốt

Như thấy cả vũ trụ này trước thăm thẳm…mênh mông…

Người đã được dưỡng nuôi trong khát vọng vua cha

Có các bậc Đạo sư dạy võ, văn, tinh hoa binh pháp

Bao bọc tuổi thơ bởi thành cao, xa hoa, gấm vóc…

Những mong kế vị ngai vàng, thu hết giang sơn...

Dẫu muốn vậy nhưng sức người dễ gì xoay tinh tú

Thái tử lớn dần lên trở thành Sát - Đế - Lỵ tài năng thiên cơ, võ lược

Nhưng cuộc sống chốn phồn hoa chẳng thể nào vui được

Bởi hạt BỒ ĐỀ đã nảy mầm, bám rễ lớn dần lên...

Người chán ghét trái ngang, ghét binh đao khói lửa

Ghét ngai vàng; ghét những thú vui, rượu nồng… một thuở

Người thương con thiên nga, thương cọng cây, ngọn cỏ...

Thương những tấm thân hèn than khóc suốt ngàn thâu...

Người tự hỏi KHỔ từ đâu mà có?

KHỔ hiện lên trong bữa ăn, trong đêm trường nồng giấc

KHỔ cứ dai dẳng bám đeo như con ma, như hình với bóng

Làm sao tận diệt NỖI KHỔ này để cứu đỗi nhân gian?

***

Rồi một ngày như định mệnh đã trao ban

Người lặng lẽ ra đi trên lưng con Kiền -Trắc

Để lại cả phía sau vợ đẹp, con ngoan, lâu đài gấm vóc...

Bước đại hùng - Người quyết bước ra đi...

Chốn thâm u non cao, tháng năm dài lam lũ

Lận suối, băng rừng, bái những bậc Đạo sư danh tiếng

Đã đạt tới “siêu việt”- cấp tối cao thiền định

Vẫn không tìm được câu trả lời việc giải thoát KHỔ ĐAU.

Người quyết định tự tìm đường GIẢI THOÁT

Tựa gốc cây, hang đá làm nhà; lấy chí kiên cường nuôi thân qua tháng năm vần vũ

Vắt kiệt tấm thân gầy, xác xơ KHỔ HẠNH

Vẫn không thể soi tìm CHÂN LÝ phía trời xa...

Nhọc nhằn 6 năm trôi, có những lúc suýt bỏ rơi mạng sống

Bỗng ngộ ra rằng: “Cái thân ốm o không chở nổi chí kiên cường” (2)

Người quyết định bỏ con đường KHỔ HẠNH

Nuôi dưỡng chí anh hùng để tiếp tục tiến tu.

Bát sữa bò, bó cỏ khô các em bé dâng lên phải chăng là nhân duyên tiền kiếp?

Tắm mát dưới dòng sông, trút bớt những MÊ LẦM của đêm dài 3 cõi

Tĩnh tọa dưới cội Bồ đề, kiên định trong SÁNG SUỐT

Người nguyện rằng dẫu sương tan thịt nát cũng quyết tìm cho được đường GIẢI THOÁT khổ đau.

***

Và đêm ấy cũng như bao đêm trường thao thức...

Người ngồi xuống, từng đợt sóng THIỀN trào dâng lớp lớp...

VÔ MINH đổ gục, TRÍ TUỆ bừng lên, uy năng trải dài tam cõi

CHÂN LÝ thấy đây rồi – Đường GIẢI THOÁT bừng soi

Mặt đất bỗng chao nghiêng, tinh tú ùa về, cả vũ trụ thâu vào trong mắt biếc

Người Đạo sĩ năm xưa đã chết và từ cội Bồ đề rực rỡ ánh Như Lai

“Con chim thứu từ nay vĩnh viễn không cất tiếng u buồn, con dế hết kêu rên.

Con cá dưới nước hóa thành rồng trong phút chốc ngỡ ngàng niềm vui òa vỡ” (3)

CHÂN LÝ Người tìm ra không phải từ lưỡi gươm chinh Nam, phạt Bắc

Cũng không phải thứ ánh sáng tìm được cuối đường hầm

Mà CHÂN LÝ ấy được thắp lên trong tĩnh tịch, rỗng rang của người Đạo sỹ.

Hết NGU MÊ LẦM, CHÂN LÝ hiện lên thôi.

CHÂN LÝ ở thật gần, chẳng phải rất xa xôi

CHÂN LÝ là những QUY LUẬT tự nhiên THƯỜNG HẰNG, BẤT BIẾN

CHÂN LÝ không ẩn tàng trong cứu cầu tha lực; chẳng đến từ huyền bí, siêu nhiên

CHÂN LÝ biến thương đau thành vỡ òa niềm vui hạnh phúc, tất thảy diệu kỳ này đều đến ở nơi TÂM.

Từ thuở ấy, chốn nhân gian suốt rộng dài Nam, Bắc

Người đã đi, vết chân in khắp vạn trùng xa lắc...

Khai đường CHÂN LÝ, dập tắt VÔ MINH, cứu nhân độ thế.

Lấy GIÁO PHÁP nhuộm tím thời gian bạc, rải TỪ BI lên vạn kiếp nhân sinh.

***

Hơn 2500 năm không biết NGẤN hay DÀI ?

Nỗi KHỔ nhân sinh trước kia SAO thì nay vẫn THẾ

Các bậc Thánh hiền xưa đã giải quyết thế NÀO thì đời nay vẫn VẬY (4)

Chốn nhân gian bao người tin, kẻ cậy, chỉ một điều ai đón được DUYÊN xưa!

Phật đạo ra đời không bàn quyết chuyện THẾ GIAN

Mà chỉ tập trung giải quyết chuyện CON NGƯỜI

Giúp GIÁC NGỘ, hết khổ đau, GIẢI THOÁT

Chứng NIẾT BÀN, có TRÍ TUỆ, an vui.

Ngày tiếp ngày, năm tháng cứ dần trôi...

NGƯỜI thay đổi, THẾ GIAN kia thay đổi

CHÂN LÝ nhiệm màu đã hồi sinh bao mảnh đời lầm lỗi

“Phiến đá sẽ nở hoa” (5) sau bao mùa nắng hạn - Hạnh phúc ở mỗi nhà, chẳng phải ở rất xa…

Ai TÍN Phật hãy thành TÂM hướng Phật

Như đóa hướng dương luôn đón ánh MẶT TRỜI

Hãy KIÊU HÃNH vượt lớp bùn đen đúa; đừng CẦU XIN, lạy lục chốn mê mờ.

Ai DUYÊN KHỞI ắt về nơi ĐẤT PHẬT - nơi ấy yêu thương, sắc nắng chan hòa...

80 năm cuộc đời, 45 năm hoằng pháp

Người đã đi và để lại nơi thế gian những lâu đài GIÁO PHÁP

Lớp lớp chùa chiền, vạn vạn lời Kinh, trùng trùng tượng tháp...

Thử hỏi rằng chốn nhân gian có nơi nào chứa hết?

Vô lượng công đức này xin tạc giữa hư không.

......................................................

(1): Chỉ Thái tử Tất Đạt Đa sau này là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (Phật tổ Như Lai...)

(2), (3): Trích trong: “Bài tráng ca bất tử” của tác giả Lý Tứ

(4): Phỏng theo lời tựa trong cuốn “Phật giáo và Thiền” của tác giả Lý Tứ

(5): Trích lời bài hát: “Giọt mưa đầu mùa” – Thơ: Lý Tứ; nhạc: Hoàng Phương

 

Bài viết cùng danh mục

Thông báo

Hoặc gọi 096.4343.168