Phi Hữu Phi Vô

91 lượt xem

Tâm cảnh giới của một hữu tình phải trải qua vô lượng biến thiên mới có thể chạm vào cửa đạo, trong vô lượng biến thiên ấy sở dĩ có được, chính là nhờ sức quan sát và sự thiện xảo dẫn đường của trí tuệ !!! Sức quan sát và sự thiện xảo của trí tuệ siêu quá nghĩ bàn của ngu phu hay thánh quả bởi nó chỉ có thể được nhìn thấy từ công cụ đặc biệt của huệ nhãn... Vì thế nhục nhãn, thiên nhãn, pháp nhãn vô lượng lần không thể thấy, đo lường hay luận bàn được !!!

 

CHỦ ĐỀ: PHI HỮU PHI VÔ !!!

Các bạn !!!

Có thể nói, lâu lắm rồi mình và HĐ không có cơ hội luận bàn những vấn đề gai góc trong Phật đạo !!!

Bởi lẽ, thời gian gần đây hầu như HĐ Lý Gia chỉ tập trung giải quyết những cảnh giới cơ bản liên quan đến đạo xuất thế cho các HĐ mới... Và rồi đến hôm nay, trong đợt sinh hoạt trực tuyến “lập kế hoạch cho một hải trình” được phát động, một số HĐ của chúng ta lại lò dò bàn luận những cảnh giới được coi là gai góc của đạo trí tuệ sau bốn cảnh giới bất, vô, phi, li !!!

Cái thú của Phật đạo, không phải chỉ dừng lại ở những bay bổng của cảnh giới xuất thế khi người tu hành đặt chân vào đó... Cái cảnh giới thần tiên mà có lẽ không một nơi nào trong ba cõi có được !!! Hầu hết sau một thời gian tu tập, phần lớn HĐ chúng ta say sưa, ngất ngây trong cái rỗng lặng khi tâm thức vượt thoát mọi trói buộc của những pháp thế gian !!! Nó giống như người tù được tha, người nghèo hết khốn khó, người chết sống lại, kẻ đau yếu tự dưng mạnh lành !!!

Hôm qua, mình có cuộc trao đổi bỏ túi với Lý Giác Thư và Lý Giác Tuyên về đề tài “phi hữu phi vô” !!! Có thể nói, sau cái thú xuất thế, cái thú bàn luận về những cảnh giới gai góc của đạo trí tuệ (tuy ít lời) nhưng nó bay bổng hơn xuất thế vô lượng lần !!!

Nếu cảnh giới xuất thế giống như ta đang lang thang giữa những hư không bất tận thì, cảnh giới của đạo trí tuệ giống như ta đương ở trong cái hư không bất tận ấy tận mắt quan sát sự chuyển biến ngoạn mục của vũ trụ !!!

Tâm cảnh giới của một hữu tình phải trải qua vô lượng biến thiên mới có thể chạm vào cửa đạo, trong vô lượng biến thiên ấy sở dĩ có được, chính là nhờ sức quan sát và sự thiện xảo dẫn đường của trí tuệ !!! Sức quan sát và sự thiện xảo của trí tuệ siêu quá nghĩ bàn của ngu phu hay thánh quả bởi nó chỉ có thể được nhìn thấy từ công cụ đặc biệt của huệ nhãn... Vì thế nhục nhãn, thiên nhãn, pháp nhãn vô lượng lần không thể thấy, đo lường hay luận bàn được !!!

Mình xin lược ghi lại mẫu đối thoại bỏ túi hôm qua mà không giải thích !!! Rất mong, sau khi đọc được bài viết này, có HĐ nào cao hứng, bỗng dưng chạm vào cảnh giới gai góc của huệ nhãn, hãy cùng Lão Lý một phen luận bàn về: Hữu, phi hữu... Vô, phi vô... Phi hữu phi vô cho...đã...cơn...ghiền !!!

- Thưa thầy !!! Vì sao Phật dùng phi hữu để khiến người ra khỏi lậu hoặc (hết khổ, dứt tập) ???

- Vì thế gian tự thấy ba cõi hữu, nên Phật thiện xảo dùng phi hữu để khiến người dứt mê !!!

- Thưa thầy !!! Thế gian dứt mê, có gọi là vô hữu chăng ???

- Bảo rằng vô hữu, chẳng khác con trâu tiếc cái đuôi, cảnh giới xuất thế không hiện !!! Nên chư Phật phải một phen thiện xảo bảo rằng rốt ráo vô !!!

- Thưa thầy !!! Nếu rốt ráo vô, thì làm sao học đạo trí tuệ !!!

- Cho nên, sau cái rốt ráo vô lại là phi vô !!!

- Thưa thầy !!! Tại sao lại là phi vô ???

- Bởi vì cứu cánh tối hậu phi hữu phi vô !!! Ha ha ha ha !!!

Rất mong, các HĐ sớm có được giải mã thú vị từ những nghĩa lí gai góc nêu trên !!!

08/10/2020

LÝ TỨ

Bài viết cùng danh mục

Thông báo

Hoặc gọi 096.4343.168